Tâm Giải Thoát (Pali: Cetovimutti) là sự giải thoát của tâm khỏi những trói buộc của tham ái (rāga) và các phiền não khác. Đây là một trạng thái giải thoát có được thông qua việc phát triển và làm chủ thiền định (Samatha).
Trong kinh điển, Tâm Giải Thoát thường được mô tả là “vô lượng, không còn sân hận, không còn ác ý”. Nó là kết quả của việc tu tập Tứ Vô Lượng Tâm (Từ, Bi, Hỷ, Xả) và các tầng thiền định (Jhāna).
Tâm Giải Thoát và Tuệ Giải Thoát là hai khía cạnh của sự giải thoát hoàn toàn của một vị A-la-hán. Chúng không phải là hai loại giải thoát riêng biệt mà là hai mặt của cùng một thực tại giải thoát.
Đức Phật dạy rằng một sự giải thoát chân thật, không thể lay chuyển (akuppa) phải bao gồm cả hai. Một vị A-la-hán là người có được cả Tâm Giải Thoát và Tuệ Giải Thoát.
“Do ly tham, tâm được giải thoát, gọi là Tâm giải thoát. Do ly vô minh, tuệ được giải thoát, gọi là Tuệ giải thoát.” (Kinh Trung Bộ)
Kinh điển cũng phân biệt hai loại Tâm Giải Thoát:
Tâm Giải Thoát là một phần không thể thiếu trên con đường tu tập. Việc thực hành thiền định giúp làm lắng dịu tâm, tạo ra sự an lạc và định tĩnh cần thiết. Trạng thái tâm trong sạch và vững chãi này chính là nền tảng lý tưởng để trí tuệ minh sát (Vipassanā) có thể phát sinh và hoạt động một cách hiệu quả, dẫn đến Tuệ Giải Thoát và sự giải thoát hoàn toàn.
Do đó, Định (dẫn đến Tâm Giải Thoát) và Tuệ (dẫn đến Tuệ Giải Thoát) là hai cánh của con chim giải thoát, cần phải được phát triển song song và hài hòa.