Tu-đà-hoàn là gì?

Tu-đà-hoàn (Pali: Sotāpanna), dịch là Nhập Lưu hay Dự Lưu, nghĩa là “người đã bước vào dòng chảy”. Đây là quả vị Thánh đầu tiên trong bốn quả vị giải thoát của Phật giáo.

Một vị Tu-đà-hoàn là người đã đoạn trừ được ba kiết sử đầu tiên trong mười kiết sử trói buộc chúng sinh vào luân hồi. Do đó, vị ấy đã đóng lại cánh cửa tái sinh vào bốn đường ác (địa ngục, ngạ quỷ, súc sinh, a-tu-la) và chắc chắn sẽ đạt được Niết Bàn trong vòng tối đa bảy kiếp nữa ở cõi người hoặc cõi trời.

Ba Kiết Sử được Đoạn Trừ

  1. Thân Kiến (Sakkāya-diṭṭhi): Niềm tin sai lầm rằng có một “cái ta” (ngã) thường hằng, bất biến trong năm uẩn.
  2. Hoài Nghi (Vicikicchā): Sự nghi ngờ về Phật, Pháp, Tăng và con đường giải thoát.
  3. Giới Cấm Thủ (Sīlabbata-parāmāsa): Sự chấp thủ mù quáng vào các nghi lễ, giới luật hình thức, tin rằng chỉ cần thực hành chúng là đủ để giải thoát.

Con Đường Tu Tập

Con đường để chứng đắc quả vị Tu-đà-hoàn xoay quanh việc phát triển Chánh Kiến (Sammā Diṭṭhi) để thấy rõ và thấu triệt Tứ Diệu Đế.

Bước 1: Nền tảng Giới và Thân cận Thiện tri thức

Bước 2: Phát triển Chỉ và Quán (Samatha-Vipassanā)

Mục tiêu chính là phát triển trí tuệ để thấy rõ bản chất của năm uẩn, từ đó nhổ bật gốc rễ của Thân kiến.

  1. Thực hành Thiền Định (Samatha):
  2. Thực hành Thiền Quán (Vipassanā):

Bước 3: Đốn ngộ Tứ Diệu Đế

Sau khoảnh khắc này, hành giả đã trở thành một vị Thánh Tu-đà-hoàn. Vị ấy đã có Chánh Kiến bất động về Tứ Diệu Đế và niềm tin (Tín) vào Tam Bảo trở nên không thể lay chuyển. Con đường đến giải thoát hoàn toàn đã được mở ra và không thể đảo ngược.